Năm 2020 trong chuyến công tác về Việt Nam, thợ rèn được một người bạn (mới quen) tặng cuốn sách “Một đời quản trị” của giáo sư Phan Văn Trường. Đọc thấy hấp dẫn vì câu chuyện gần gũi, những nội dung mang tính trải nghiệm và đôi khi có những điều đi ngược với quan niệm và điều mà Thợ rèn hấp thụ được trước đó. Thành ra cuốn sách như một tấm gương chiếu hậu, giúp thợ rèn quan sát được một chòm tóc sau gáy hơn vì quan sát tóc mái phía trước qua chiếc gương thường soi hàng ngày. Rồi thợ rèn mò ra giáo sư Phan Văn Trường còn viết 2 cuốn khác nữa đó là “Một đời thương thuyết” và “Một đời như kẻ tìm đường”. Bữa nay thợ rèn sẽ trích một số đoạn trong quá trình đọc cuốn “Một đời như kẻ tìm đường” mà thợ rèn thấy có cách nhìn nhận khá thú vị. Phạm vi bài viết này thợ rèn chỉ trích nội dung chưa sắp xếp và cũng chưa có bình luận, mặc dù trong đoạn trích dẫn có một ý viết về nghề chân tay mà thợ rèn hết sức tâm đắc. Phần này thợ rèn xin phép được dành riêng một bài để chia sẻ.
Trích đoạn từ cuốn sách: “Một đời như kẻ tìm đường” – G.S Phan Văn Trường
“Anyone, who never made a mistake has never tried anything new”
Tư duy tìm hạnh phúc ở nơi nào mà quên rằng mình đang sống trọn vẹn hạnh phúc là một thái độ kinh điển, tuy kinh điển mà vẫn gây ngạc nhiên.
Sống thực là phải đối mặt với thực tế, mà thực tế bao giờ cũng có mặt khó khăn, và chính mặt khó khăn đó mới mang lại niềm hạnh phúc cho người vượt qua được những khó khăn.
Khả năng tạo và cảm nhận hạnh phúc ở trong ta, đó là bài học mà ta phải rút tỉa từ truyền thuyết.
– Zig Ziglar.
Success is the maximum utilization of the ability that you have (Thành công là việc sử dụng tối đa khả năng mà bạn có)
Ngày nay, cho dù bạn có nghề tri thức nào chăng nữa, bạn cũng nên có thêm nghề chân tay, nhất là nghề nào mà robot không thể thay thế….Anh (người bạn của tác giả) cho rằng khả năng làm cho trí tuệ kết hợp với chân tay mới là tuyệt vời.
Sự thành công trong cuộc đời không đơn thuần là chuyện chọn nghề, mà phần lớn xuất phát từ những cố gắng trong khi hành nghề. Nói cách khác, làm nghề gì bạn cũng có thể thành công, thậm chí có thể nổi tiếng nếu nỗ lực hàng ngày để trau dồi tay nghề của mình. Kiến thức hàn lâm được học từ nhà trường chỉ đóng góp một phần nhỏ. Vốn kiến thức đó phải được bổ sung hàng ngày, văn hoá tổng hợp và chuyên môn, thái độ vừa chuyên nghiệp, vừa hoà nhã.
Học gì để tự trang bị thật chu đáo?
- Trước hết phải học viết, học lắng nghe và học phát biểu
- Học tập suy luận, phân tích, đánh giá, so sánh, đúc kết…
- Học nghệ thuật dùng vốn để đầu tư!
- Học cách tự học.
Thành công là kết quả của một quá trình hoạt động đóng góp cho sự tiến bộ chứ không phải là một kịch bản được ai đó bày sẵn. Thành công sẽ tới khi xã hội chấp nhận con người của ta. Và nếu muốn xã hội yêu ta thì ta hãy yêu xã hội thật chân tình và nồng nàn, mỗi phút, mỗi giây.
Một lộ trình nghề nghiệp rất ít khi là một con đường thoải mái. Một cuộc đời lý thú hơn thường chia ra nhiều khúc gãy, rải rác đầy hụt hẫng, may rủi và rất nhiều nỗ lực
— Tom Freston
- Mỗi lúc, mỗi nơi hãy tạo ra giá trị cho xã hội chung quanh, bất chấp giá trị đó to hay nhỏ. Mỗi giây mỗi phút xã hội đều khao khát đón nhận những giá trị dù to hay nhỏ từ mỗi cá nhân.
- Làm thật tốt việc của mình, đừng can thiệp vào việc của người khác.
- Ngay trong những tình huống bình thường nhất, cũng cần tạo dựng lòng tin. Lộ trình thành công bắt buộc phải kiệm lời. Hãy xem lời nói như một viên đạn, phải biết dùng nó đúng thời điểm, đúng tình huống để bắn trúng đích.
- Đừng bỏ lỡ cơ hội để tôn vinh người khác.
- Tránh tạo nên những phản ứng đối nghịch vô ích hoặc những sự ghen tuông, ganh tị không cần thiết.
- Chớ bao giờ tự khen mình.
- Hãy trung thành với những người trung thành với bạn mà trước nhất là vợ hoặc chồng bạn.
- Cơ hội nào cũng tới như một thách thức, thậm chí mình có thể tự tạo cơ hội. Những cơ hội nhỏ tới mỗi ngày và theo kinh nghiệm bản thân tôi, những cơ hội trung bình hoặc lớn cũng rất nhiều và xuất hiện rất thường mỗi năm.
- Hãy nới rộng các mối quan hệ, vòng bạn bè thân hữu.
- Chớ bao giờ đặt vấn đề của bạn cho ai đó giải quyết.
- Đừng bao giờ sống với chữ “nếu”… Người thất bại chưa vào cuộc chơi đã tìm sẵn lý do để giải thích cho chính mình và cho người chung quanh tại sao mình thua hay thất bại.
- Hãy để sự tự ái của bạn chôn sâu trong túi.
- Luôn luôn giữ thái độ tích cực với mọi người, trước mọi vấn đề.
- Trong đà tích cực nói trên, bạn hãy luôn ý thức được rằng, ngày nay, không việc gì có thể thực hiện một mình….hợp tác còn là một nghệ thuật tạo sự gắn kết để phóng thích những gì tốt nhất, đẹp nhất từ trí óc và bàn tay con người.
- Hãy luôn luôn chủ động:
- Về thời gian: Đừng đợi ai, tự mình quyết định
- Về những lựa chọn: Quyết định cuối cùng là do mình
- Về địa điểm: Nơi cư ngụ, làm việc, đi chơi, ăn tiệc …
- Chọn đối tác: Xem xét thiện chí hợp tác của nhân sự tham gia
- Về lộ trình và chiến lược: Đừng để ai đó lôi đi mà không biết đi đâu
- Mỗi ngày tiến bộ một tí. Mỗi ngày tiến bộ một tí để rồi một ngày kia, công ty của bạn hay chính bạn sẽ tiến lên vị trí số 1 của huyện, của tỉnh, của đất nước, thậm chí của hoàn cầu. Cuộc phiêu lưu để tự khám phá bản thân không những lâu dài mà phải lâu dài, vì không bao giờ ta hiểu hết được chính mình. Mỗi ngày tiến bộ một tí phải là nguyên lý chứ không được xem như một cách để “sớm tới nơi”, vì trên lộ trình tạo chính mình và tạo giá trị cho xã hội, cái đích của cuộc đời sẽ lùi lại mãi mãi mỗi khi mình muốn tiến thêm một bước.
–Jake Abel.
No choice is wrong choice as long as you make a choice. The only wrong choice is choosing not to make one.
The decision you make are a choice of values that reglect your life in every way.
–Alice Walters
…Anh hãy nhớ chớ bao giờ ngoảnh lại để nuối tiếc. Nước đã đổ xuống sườn núi, anh hãy vội xuống theo, nước xuống nhanh anh hãy đừng dừng chân suy nghĩ. Phải liên tục tạo ra giá trị với những giọt nước đang đổ. Đó là chân lý bất di bất dịch của sự thành đạt mà bất kỳ ai cũng không thể hoài nghi. Anh hãy cư xử chớp nhoáng theo linh tính, vì chọn đường nào rồi cũng tốt thôi. Nhưng khi đã chọn thì anh hãy phóng theo lao., đôi khi hãy vượt lao nếu tình cảnh cho phép.
–Cho Choong Hoon (lời tặng cho G.S Phan Văn Trường).
…Cái quan trọng nhất là mình hiểu được giới hạn bản thân. Người không xong xáo vào trận sẽ không mất trắng bao giờ, nhưng họ sẽ không bao giờ đo được khả năng bẩm sinh và họ sẽ nghi hoặc bản thân suốt đời.
–Cho Choong Hoon (Lời tặng G.S Phan Văn Trường)
…Chọn lựa, tìm hướng đi, đối với tôi chỉ là một lý luận tri thức. Quan trọng là phần thực hiện. Phương châm phải là chọn nhanh lên rồi tiến bước nhanh hơn nữa. Không một lựa chọn nào tốt cả nếu phần thực hiện lại ngập ngừng. Mọi quyết định trong cuộc đời của tôi đều đã đi đến kết quả mong muốn. Tôi nghĩ chỉ 10% là do sự lựa chọn đúng, 40% là do ý chí và tinh thần thực hiện, còn 50% là do may mắn. May mắn chỉ đến với những tâm hồn hùng dũng và đạo đức, may mắn mến phục bạn và muốn bạn thành công.
–Jeffrey Koo
…Anh Phan cứ đấm đá đi, vì ở tuổi anh, anh cần đo sức với nhiều đối thủ. Anh cũng cần chứng tỏ cho xã hội và chính bản thân thực lực của mình. Sau này, khi anh đã có đủ sớ sẹo trên cơ thể thì lúc đó nghĩ tới hạnh phúc thật không muộn. Lúc đó, anh sẽ hiểu hơn thế nào là tránh tạo nghiệp. Trên đời người thú vị nhất là đến lúc mình đang tìm đường, thì con đường tự nó hiện ra trước mắt mình làm cho mình chẳng còn chọn lựa gì nữa, phải cứ tiến lên thôi.
–Paul Jacquemier
Tuổi nào mình cảm nhận được tình thương dân tộc một cách thật chân tình; tuổi nào mình thấu triệt được rằng quyết định của mình tốt cho một số người mà lại không tốt cho một số người còn lại; tuổi nào mà tuy dấn thân hết mình nhưng vẫn có đời sống gia đình êm ấm đầy đủ; tuổi nào mà mình đã sẵn sàng đón nhận mọi rủi ro do công việc và đời thường liên quan mật thiết đến chức vụ, tuổi đó mới là tuổi trưởng thành, tuổi đó mới là tuổi không quá sớm.
Nghĩ cho cùng thì phải thú nhận rằng ai cũng tưởng mình đang lựa chọn, chọn hướng đi, chọn phương án, chọn mọi thứ, nhưng kỳ thực mình ít chọn lắm. Mình chỉ để linh tính phát ra sự thèm muốn rồi mình đi theo bản ngã. Tôi chưa thấy ai quật được cái bản ngã của bản thân. Thèm là làm có thế thôi.
#3388 – Ghi lại Thợ rèn