Tẩn mẩn nghĩ không hiểu sao có những hôm làm được rất nhiều việc, nhưng có những hôm chỉ ngồi trong thoáng chốc đã lướt hết cả một làng facebook, xem được cả một chuỗi video trên youtube nhưng không đọng lại trong đầu mấy giọt tri thức. Rồi thợ rèn mới vò đầu bứt tóc tự vấn không biết sự khác biệt của hai trường hợp này là gì. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng thợ rèn nhận ra sự khác biệt của hai trường hợp này là một hành động cực kỳ nhỏ, mà thợ rèn tạm gọi đó là hành động nút bấm.
Hàng ngày thợ rèn lên công ty bằng xe buýt, còn lúc về thì đi bộ. Công ty cách nhà chừng 3-4 cây số. Thời gian ngồi xe có những hôm thợ rèn đọc sách, có những hôm lại đọc tin tức online, có những hôm thì thợ rèn đăm chiêu nhìn qua khung cửa xe để ngắm mây trôi trên sóng nước. Dù làm gì thì khoảng 15~20 phút là xe cũng tới công ty. Hành động dẫn tới sự khác biệt của chuỗi hành động trên xe buýt bắt đầu từ việc thợ rèn giở cuốn sách ra trước, hay đưa điện thoại lên tay cầm, hay chằm chằm nhìn ra cửa sổ. Hành động ban đầu này chưa tới 20s nhưng nó quyết định cho cả 20 phút phía sau. Vì nếu bữa nào thợ rèn lôi sách ra thì chỉ khi nào nhìn thấy cổng công ty thợ rèn mới ngừng nhìn vào những trang sách, còn hôm nào thợ rèn lôi điện thoại ra thì y như rằng cái tay thợ rèn sẽ bấm vào từng trang báo một, bấm miệt mài cho tới tận giờ xuống xe.
Cuối tuần thợ rèn thường đi cà phê, đi thư viện hoặc quanh quẩn ở nhà. Thời gian cuối tuần nếu đi ra ngoài thì thợ rèn cũng dành khoảng ít nhất 3 tiếng bên ngoài. Hôm nào mà mặc cái áo đẹp thì y như rằng hôm đó sẽ đi xuống quán cà phê gần cảng. Còn hôm nào mà thợ rèn đặt mấy cuốn sách đọc dở trên bàn thì y như rằng bữa đó đi thư viện. Còn bữa nào mà ngủ dậy muộn hơn một xíu thì y như rằng bữa đó lủi thủi ở nhà. Việc lôi cái áo đẹp ra để ở khay thay đồ, việc đặt một vài cuốn sách đọc dở lên bàn không tốn quá 30s nhưng lại quyết định gần như mấy tiếng sau đó.
Trong công việc, việc mở file thiết kế (bản vẽ CAD) lên sẽ quyết định ít nhất 30 phút sau ngồi vẽ chi tiết trên đó. Hôm nào thợ rèn táy máy mở các khóa học online lên là y như rằng sẽ dành không dưới 30 phút cho chúng. Ngược lại chỉ cần vô tình nhận được một email nhờ điều tra thông tin của sếp, nếu không mạnh dạn để chúng lại sau thì y như rằng mất cả buổi sáng để đi tìm kiếm thông tin.
Những hành động mà chỉ có mất mấy giây ban đầu nhưng lại quyết định phần lớn thời gian, công sức và thành quả phía sau thợ rèn tạm gọi là những hành động nút bấm. Một nút bấm start cho máy khởi động là cả chuỗi các thao tác phía sau sẽ chạy cho tới khi hoàn thành mới thôi. Trong công việc cũng như cuộc sống cá nhân, dù vô tình không để ý hay cố tình để ý thì bất kỳ hành động, thói quen nào của chúng ta cũng đều được cấu thành từ hành động nút bấm và hành động chính phía sau. Hành động nút bấm như mạch điều khiển, còn hành động phía sau giống như hành động được lập trình kéo theo.
Làm thế nào để tối ưu hóa được thời gian cũng như tạo ra được nhiều thành quả? Câu trả lời mà thợ rèn nghĩ đó chính là ý thức về những nút bấm. Đối với những việc tốt thì nút start là cần thiết, còn những việc lãng phí thời gian gây vô bổ hoặc thậm chí đầu độc tâm trí thì nút stop hoặc Stop emergency sẽ là những nút cần thiết.
Điều quan trọng hơn cả đó chính là Ý THỨC về nút bấm này.
Từ ngày ý thức về việc này, thợ rèn không có để sách trong ba lô mà lúc ra khỏi nhà thợ rèn cầm luôn trên tay, như vậy chỉ cần ngồi vào ghế xe buýt là thợ rèn đã có thể bấm luôn nút START cho việc đọc sách. Từ đó trở đi thợ rèn không còn ngồi mênh mang ngắm mây trôi trên sóng nước nữa.
— By Thợ rèn —