Sudoku chữ hán là 数独 là một trò chơi luyện não với các quy luật liên quan tới các con số. Phổ biển nhất là một ô vuông lớn chia thành 81 (9×9) ô vuông nhỏ. Có một số ô vuông có số, còn lại để trống. Nhiệm vụ của người chơi là điền vào những ô trống đó sao cho các hàng, các cột, các block 9 ô có đủ các con số từ 1~9. Đây là một trò chơi không chỉ được yêu thích ở Nhật mà còn được yêu thích ở nhiều nước trên thế giới, trong đó có Việt Nam vì đây là một thú vui giúp ta luyện não rất tốt.
Hồi cách đây 6-7 năm, khi mà thợ rèn còn là sinh viên tại Nhật, có lần đi tàu điện và trên chuyến tàu điện đó thợ rèn gặp một ông cụ tuổi tầm trên 70. Trong tàu điện thì chia ra hai phe, một phe là các bạn trẻ cầm điện thoại, một phe khác là các bác trung niên cho tới các cụ già, người thì đọc báo, người thì đọc sách, họ ngồi yên lặng tập trung vào tờ báo, quyển sách với khuôn mặt hết sức đăm chiêu. Ngồi cạnh thợ rèn là một cụ ông, tay cầm bút chì, tay cầm một quyển sách đầy những con số. Thợ rèn lạc hậu lắm, hồi còn học ở Việt Nam thì xem đường lên đỉnh Olympia, đọc báo thiếu niên tiền phong biết trò giải ô chữ, chứ chưa hề biết đến trò giải ô số như thế này.Thợ rèn tò mò nhìn khiến ông cụ không tập trung giải toán được, ông cụ mới hạ gọng kính quay sang hỏi chuyện. Nói một thôi một hồi, thấy thợ rèn là người nước ngoài, gương mặt sáng sủa, ăn nói líu lo mà lại có vẻ quan tâm tới thú vui của ổng, thế là ổng quay sang kể bao nhiêu chuyện cho nghe. Nghe ra thì biết ông cụ là giám đốc của một công ty sản xuất máy khâu. Thợ rèn dò hỏi về sở thích của ổng, rồi ổng kể cho nghe câu chuyện vì sao ông thích sudoku và bonus cho hẳn một lời khuyên về việc chọn sở thích để sau này được làm…giám đốc như ổng.
Hồi lão còn là học sinh, lão không có nghĩ nhiều về sở thích vì những năm 60, kinh tế Nhật đang trong giai đoạn phục hồi, và lúc đó đang bước vào giai đoạn phát triển thần kỳ. Hàng hoá thì làm ra bao nhiêu tiêu thụ hết bấy nhiêu, bố mẹ thì bận bịu đi làm tối ngày, ,trẻ con thì học ngày học đêm, sở thích là hai chữ thật là xa xỉ. Nhưng sau này đi làm, phải giao lưu nhiều, phải chịu áp lực và phải lo bao chuyện, lão mới thấy mình phải có 3 sở thích để giữ lại cân bằng trong cuộc sống. Phải là sở thích, vì chỉ sở thích mới giúp mình thấy thoải mái khi dành thời gian cho nó.
>>> Sở thích số 1: Sở thích kết nối với niềm vui.
Sở thích này là giúp ta giải toả stress. Ví dụ như đàn hát, nghe nhạc, leo núi, đạp xe, tắm onsen và ngắm các cô gái đẹp… Sở thích quan trọng ở điểm là không khó để thực hiện. Ví dụ như vẽ thì chỉ cần có cây bút, đạp xe thì chỉ cần có xe là có thể leo lên và chiến đấu. Trong công việc, sẽ không thể trách được những xung đột, những giai đoạn bận bịu khiến ta stress cả về thể lực lẫn tinh thần, những lúc như thế này sở thích số 1 sẽ giúp ta tìm lại niềm vui.
>>> Sở thích số 2: Sở thích giúp ta kiếm tiền.
Lão nhận ra rằng sở thích mà giúp ta kiếm tiền thì sẽ là một vũ khí vô cùng lợi hại. Vì thích nên ta không sẵn sàng đầu tư cả thời gian và tiền bạc, đặc biệt là tâm trí cho nó. Ví dụ thích ngoại ngữ sẽ giúp ta kiếm tiền khi hướng dẫn cho khách du lịch, sở thích viết lách sẽ giúp ta kiếm được tiền nếu cộng tác cho môt trang báo nào đó, thích vẽ vời có thể kiếm tiền khi thiết kế logo, vẽ chipi cho khách… Sở thích này cần đầu tư bài bản nếu muốn đạt tới mức kiếm tiền. Nếu sở thích này chưa đạt tới mức pro để kiếm tiền thì ít nhất nó cũng sẽ phục vụ rất tốt cho công việc.
>>> Sở thích số 3: Sở thích giúp ta rèn luyện bộ não.
Cơ thể chúng ta sẽ yếu dần ở những bộ phận ta không thường xuyên dùng tới. Não bộ cũng vậy. Do đó, lão thường xuyên rèn luyện bộ não bằng cách chơi sudoku và giải toán tiểu học. Nhờ vậy mà giờ lão không bị lú dù đã ngoài 70. Ổng còn kể chuyện ổng có thú vui không lưu danh bạ của các trưởng phòng, lúc cần gọi ai sẽ lục từ trong đầu ra và bấm máy, lúc số máy gọi tới là biết đó là ai. Câu chuyện vẫn đang vui thì tàu tới ga mà biển quảng cáo công ty máy khâu to đùng hiện ra trước mắt, thế là thợ rèn phải chia tay ông cụ chơi sudoku. Nhưng sau câu chuyện đó, thợ rèn về nghĩ lại và sắp xếp lại sở thích của mình, rồi lọc lấy 3 sở thích là hát karaoke, ngoại ngữ và sudoku, rồi dành thời gian nhiều hơn cho những sở thích đó. Giờ đi làm công ty, thợ rèn không đi xe buýt mà chọn đi bộ vượt đường núi phần vì cho khoẻ người, phần vì đường vắng vẻ nên tha hồ cất giọng ca oanh vàng trên lưng chừng núi. Cũng may gặp ông cụ chơi sudoku, chứ không bây giờ ai hỏi sở thích của thợ rèn là gì chắc thợ rèn sẽ trả lời sở thích của thợ rèn là “công việc” cũng nên.
#0 – By thợ rèn